Bản chất của không gian là một chủ đề phức tạp đã được các nhà triết học, vật lý và khoa học thảo luận trong nhiều thế kỷ. Quan điểm về không gian đã trải qua nhiều thay đổi cùng sự phát triển khoa học.
1. Quan điểm của triết học Hy Lạp cổ đại. Aristotle cho rằng không gian không tồn tại độc lập mà là một thuộc tính của vật chất. Ông coi không gian là "nơi" (topos) mà vật thể chiếm đóng, tức là không gian chỉ hiện diện khi có vật thể. Ảnh: Pinterest.
Democritus và các nhà triết học nguyên tử của Hy Lạp cổ lại coi không gian như một khoảng trống (khoảng không), nơi mà các nguyên tử di chuyển và tương tác. Ảnh: Pinterest.
2. Quan điểm của thời kỳ Trung cổ. Trong thời kỳ Trung cổ, các nhà tư tưởng tiếp tục tranh luận về bản chất của không gian, nhưng đa phần vẫn ảnh hưởng bởi quan điểm của Aristotle. Không gian được coi là gắn bó chặt chẽ với vật thể và không tồn tại một cách độc lập. Ảnh: Pinterest.
3. Quan điểm của Isaac Newton. Vào thế kỷ 17, Isaac Newton đã đưa ra một quan điểm mang tính cách mạng về không gian và thời gian. Ông coi không gian là một thực thể tuyệt đối, tồn tại độc lập với vật chất. Ảnh: Pinterest.
Theo Newton, không gian là một "sân khấu" nơi các hiện tượng vật lý xảy ra và có cấu trúc cố định, độc lập với những gì nằm trong nó. Đây được gọi là quan điểm không gian tuyệt đối. Ảnh: Pinterest.
4. Quan điểm của Leibniz. Gottfried Wilhelm Leibniz, nhà triết học và toán học cùng thời với Newton, lại cho rằng không gian không phải là một thực thể độc lập mà là một quan hệ giữa các vật thể. Ảnh: Pinterest.
Theo ông, không gian là mối quan hệ giữa các điểm hoặc vị trí của vật thể, tức là nó không có sự tồn tại riêng biệt mà chỉ là một thuộc tính của các mối quan hệ. Ảnh: Pinterest.
5. Quan điểm của Immanuel Kant. Immanuel Kant đưa ra một quan điểm mới, ông coi không gian (và thời gian) là những hình thức của trực giác. Ảnh: Pinterest.
Theo Kant, không gian không phải là một thực thể vật chất hay là một quan hệ giữa các vật thể, mà là một cấu trúc mà con người dùng để cảm nhận và sắp xếp thế giới. Quan điểm này là một bước trung gian giữa chủ nghĩa tuyệt đối và chủ nghĩa quan hệ của không gian. Ảnh: Pinterest.
6. Thuyết Tương đối của Einstein. Vào đầu thế kỷ 20, Albert Einstein đã đưa ra Thuyết Tương đối Hẹp và Thuyết Tương đối Tổng quát, làm thay đổi hoàn toàn quan điểm về không gian. Trong Thuyết Tương đối Hẹp, không gian và thời gian được kết hợp thành một khái niệm duy nhất là không-thời gian. Ảnh: Pinterest.
Trong Thuyết Tương đối Tổng quát, không-thời gian không còn là một sân khấu bất biến mà có thể bị biến dạng bởi sự hiện diện của vật chất và năng lượng. Không-thời gian là động và có thể cong theo các trường hấp dẫn. Ảnh: Pinterest.
7. Quan điểm hiện đại. Ngày nay, các lý thuyết hiện đại, chẳng hạn như lý thuyết lượng tử hấp dẫn và lý thuyết dây, đang cố gắng kết hợp thuyết tương đối của Einstein với cơ học lượng tử để giải thích không-thời gian ở quy mô nhỏ nhất. Ảnh: Pinterest.
Theo một số lý thuyết này, không gian có thể không liên tục mà bao gồm các đơn vị nhỏ nhất gọi là lượng tử không gian, hoặc có thể là một trường hợp đa chiều phức tạp. Ảnh: Pinterest.
Kết luận: Nhìn chung, quan điểm về không gian đã chuyển đổi từ một khái niệm vật chất và tuyệt đối sang một khái niệm phức tạp và trừu tượng, phụ thuộc vào quan hệ với thời gian và vật chất. Những câu hỏi về bản chất không gian vẫn còn mở và đang được nghiên cứu trong khoa học hiện đại. Ảnh: Pinterest.
Mời quý độc giả xem video: Đa dạng ứng dụng của công nghệ blockchain. Nguồn: VTV24.